Alibaba và Con Quỷ Đỏ
Nhiều tin nhắn cho lão PP từ các tinh hoa kinh tế Việt Nam đã yêu cầu lão chém chút về hiện tượng Jack Ma hiện tại, bởi Jack Ma là thần tượng lập nghiệp của họ và muốn biết sự thật nằm bên trong sự kiện này. Dưới con mắt của một nhà phân tích thời cuộc vỉa hè kết hợp những trải nghiệm, lão PP cũng múa may vài dòng để các bạn trẻ có cái mà nhấm nháp cà phê sáng..
Trong khi công bố cuộc điều tra chống độc quyền đối với Alibaba và cuộc triệu tập thẩm vấn thứ hai với Ant Group, các nhân viên thực thi pháp luật từ đội điều tra của Cục Quản lý Nhà nước về Quy chế Thị trường đã cắm chốt tại trụ sở Alibaba ở Hàng Châu, họ nắm quyền điều tra thẩm vấn và tìm kiếm các bằng chứng liên quan tại trụ sở công ty.
Vào ngày 26 tháng 12, Pan Gongsheng, Phó thống đốc Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc, đã tổ chức một cuộc họp báo để tiết lộ kết quả cuộc thẩm vấn với Ant Group, ông nói rằng Ant Group tồn tại các vấn đề bao gồm: cơ chế quản trị doanh nghiệp chưa hoàn thiện, nhận thức pháp luật lỏng lẻo, coi thường các yêu cầu quy định giám sát và quản lý, tồn tại hành vi mua bán chênh lệch giá, sử dụng lợi thế thị trường để loại bỏ các đồng nghiệp cùng kinh doanh một sản phẩm, gây thiệt hại đến quyền lợi hợp pháp của người tiêu dùng và gây ra khiếu nại từ người tiêu dùng.
Một số chuyên gia phân tích rằng nếu Alibaba bị phát hiện lạm dụng cơ chế chi phối thị trường, theo quy định của Luật chống độc quyền của Trung Quốc, Alibaba có thể bị ra lệnh dừng các hoạt động bất hợp pháp, tịch thu thu nhập liên quan và nộp 1% -10% tiền phạt từ tổng doanh thu của năm trước. Theo các báo cáo, nếu Alibaba tính doanh thu là khoảng 510 tỷ NDT trong năm tài chính trước đó, tiền phạt sẽ lên tới 51 tỷ NDT.
Việc chống độc quyền của ĐCSTQ là treo đầu dê bán thịt chó, thôn tính một doanh nghiệp cá thể mới là mục tiêu của họ. Sau khi Alibaba (Viết tắt: Ali) bị răn đe, sẽ đến lượt Tencent, và cứ thế tiếp tục cho đến khi mọi lo ngại của Đảng được giải tỏa.
Chính phủ Cộng sản Trung Quốc đã chính thức rút ra “Thượng phương bảo kiếm” cho các nhà hành pháp của họ chỉ thẳng vào Tập đoàn Ali với danh nghĩa là chống lũng đoạn nhưng mục đích cuối cùng là để đánh quỵ Ali và cụ thể nữa là Jack Ma, tuyệt đối không để doanh nghiệp tư nhân bành chướng vô hạn.
Tập đoàn lũng đoạn lớn nhất Trung Quốc là ai? Đó là ĐCSTQ! Trung Cộng ở mọi nghành nghề, mọi nơi mọi chốn đều kiểm soát chặt chẽ và lũng đoạn tuyệt đối. 1,4 tỷ người dân Trung Quốc phụ thuộc vào ĐCSTQ để kiếm cơm. Còn kẻ nào độc quyền bằng Đảng?
Ali chỉ sở hữu mảng bán lẻ trực tuyến, Ant Group liên quan đến các khoản vay vi mô, cũng là chuyện hai ba năm nay, so với các doanh nghiệp quốc doanh lớn và ngân hàng thì thực sự không đáng kể, chỉ là muối bỏ biển. ĐCSTQ không thể dung túng Ali, không chỉ vì các ngân hàng vừa và nhỏ dựa vào Ali để tồn tại, cũng không phải Ali chỉ đào xới chân tường các ngân hàng quốc doanh lớn. Nguyên nhân quan trọng hơn là Ali đã quá bành chướng khiến Đảng không yên tâm.
Alibaba phục vụ hàng trăm triệu người Trung Quốc, nắm được rất nhiều thông tin cá nhân và có thể sử dụng dữ liệu lớn này như một công cụ để tác động đến dư luận bất cứ lúc nào. ĐCSTQ cai trị Trung Quốc và không hề sợ một nhóm người nhỏ làm rối loạn, mà sợ nhất là một đám đông có quy mô lớn. Khi có quá nhiều người sẽ dễ xảy ra rắc rối và dư luận sẽ bị lên men, quá nhiều người thì rất dễ mất kiểm soát, điều này sẽ làm lung lay địa vị thống trị của ĐCSTQ.
Năm đó, ĐCSTQ thẳng tay đàn áp Pháp Luân Công vì các cuộc biểu tình xung quanh Trung Nam Hải. Tính toán đằng sau đó là nỗi sợ hãi sự bành trướng không giới hạn của Pháp Luân Công. Pháp Luân Công tuyên bố có hàng chục triệu tín đồ, một đám đông như vậy khiến ĐCSTQ cảm thấy bất an, phải phá bỏ nó và khiến hàng chục triệu người không tập hợp được vào với nhau, như vậy Đảng mới ngủ ngon giấc.
Hiến chương 08 là một tuyên ngôn đầu tiên có chữ ký của hơn 350 trí thức và nhà hoạt động nhân quyền Trung Quốc nhằm thúc đẩy cải cách chính trị và dân chủ trong nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa do Lưu Hiểu Ba sáng kiến.
Không có nhiều người ký vào Hiến chương 08, nhưng nền tảng dư luận xã hội rất đáng sợ, vì vậy, Lưu Hiểu Ba phải bị bắt và bị kết án, và nhóm đã ký chữ ký phải bị giải tán và như các hảo hán Lương Sơn Bạc bị triều đình chiêu hồi, thằng chết, thằng đi tu, thằng đi buôn chó, thằng tự kỷ...có vậy Đảng mới yên tâm. Chứ để các con giời tụ tập lại làm loạn chỉ tổ nhức đầu còn thậm chí Đảng còn bị lật đổ.
Vì vậy, số phận của Ali đã bị định đoạt hay đã được lập trình kể từ ngày họ khuếch trương nhanh chóng. Nếu Ali không mở rộng và chỉ kinh doanh ở Hàng Châu hoặc Chiết Giang, nếu họ không vươn xa hơn lĩnh vực bán lẻ, Ali sẽ không gặp khó khăn. Rắc rối của Ali là Jack Ma quá thông minh và vô độ. Trong con mắt của Đảng cho rằng, thằng mặt choắt này tham không biết điểm dừng, cho nó bú sữa chương bụng rồi mà vẫn tay mân vú, miệng vẫn mút tiếp, thật đáng ghét. Mặt khác dưới trướng Ma lại có quá nhiều tướng tá tinh nhuệ, bọn yêu ma quỷ quái này biến hoá vô biên, có khả năng khai thiên lập địa, một khi động chạm đến lợi ích cội nguồn của Đảng, uy hiếp đến sơn hà của Đảng, thì lúc ấy hung nhiều cát ít, sử lý sẽ rất tốn kém. Chi bằng nhân lúc nó chưa mọc đủ lông cánh để trở thành đại bàng thì vặt mẹ nó lông để nó chỉ là một con gà ăn thóc quanh quẩn cối xay thì hơn.
Mặt khác, chúng ta phải hiểu rằng cải cách và mở cửa của ĐCSTQ chưa bao giờ là để cứu Trung Quốc, mà chỉ để cứu ĐCSTQ. Nếu nền kinh tế của Trung Quốc sụp đổ và thế giới hỗn loạn thì sự cai trị của ĐCSTQ sẽ sụp đổ. Bởi vậy, Đảng đã nhìn nhận rõ rằng, phải cho dân chúng ăn no mặc đẹp, mọi người an phận thủ thường, không còn yêu cầu về chính trị, như vậy, giang sơn của Đảng mới bền vững lâu dài.
Trong lúc khó khăn nhất, Đặng Tiểu Bình đã nhờ người Mỹ giúp đỡ, mở cửa kinh tế tư nhân, cho phép một số người Trung Quốc làm giàu trước (thực tế là để Thái tử Đảng giàu trước), sau đó lợi ích sẽ lan toả ra thiên hạ. Bằng cách này, ĐCSTQ đã được cứu thoát khỏi bờ vực của thần chết. Cho đến ngày nay, ĐCSTQ đã có được một chỗ đứng quá vững chắc, có nhiều tiền thì tiếng nói cũng oách. Câu thành ngữ “Mạnh vì gạo, bạo vì tiền” dùng cho Trung cộng lúc này rất chuẩn. Đến Mỹ họ cũng đã dám đối đầu, thì một doanh nghiệp tư nhân trong bàn tay của họ là cái đinh! Họ không còn phải lo lắng về sự sụp đổ kinh tế nữa.
Nhân đây kể luôn, qua một giai đoạn trừng trị và phong tỏa Úc (Australia). Hôm qua, thủ tướng Úc Scott John Morrison đã phải lên truyền hình xoa dịu Trung Quốc và tuyên bố sẽ “không chọn bên đứng” giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc. Trung Quốc là thị trưởng lớn nhất về kim ngạch xuất khẩu chiếm hơn 36% giá trị xuất khẩu của Úc. Úc xuất khẩu sang Mỹ và Nhật tổng cộng lại cũng không bằng một thị trường này. Cách trừng trị của Trung Cộng cũng đặc biệt, không cần rườm rà như Mỹ phải họp hành thông qua này nọ. Chỉ cần Tập Cận Bình búng ngón tay:” Nhắn Hải quan không cho họ nhập thứ này thứ kia” là bên dưới răm rắp làm theo. Úc bị thiệt hại vô cùng trong giai đoạn vừa rồi và đành xuống nước. Như vậy, chúng ta có thể thấy đòn kinh tế của Trung Quốc thực sự có hiệu quả. Thế giới phải đối mặt với thằng nhà giàu lưu manh kể ra cũng ức chế. Và nay, đến lượt doanh nghiệp trong nước cũng bị ức chế lo sợ như Jack Ma vậy. Bởi đến lúc này, giá trị của việc lợi dụng kinh tế cá thể để thúc đẩy kinh thế đất nước chỉ còn lại rất ít.
Kinh tế cá thể luôn tồn tại nhiều vấn đề nan giải trong quản lý, luôn có những kẻ thành công nhưng bướng bỉnh, không dễ xử lý như cán bộ các cấp nằm trong tay trung ương bắt buộc phải phục tùng. Ngoài ra, các đại gia tư nhân đang chinh Nam chinh Bắc, với nền tảng kinh tế vững chắc, cộng thêm là trình độ quản lý và công nghệ thuần thục của họ là của cải vô hình. Để bọn này bành trướng sau khi chúng thành công chỉ đem vạ vào thân Đảng. Sự kết thúc của Ali chính xác là cái kết từ thành công.
Nếu Jack Ma ngoan ngoãn nghe lời thì tốt hơn, đáng tiếc Ma lại rất kiêu ngạo, không để chính quyền lọt vào mắt mình. Ma đã từng giương giương tự đắc bay sang Mỹ và là người Trung Quốc đầu tiên vào nhà Trắng chúc mừng Trump lên ngôi Tổng thống 4 năm trước. Ma còn mạnh miệng sẵn sàng đổ tiền ủng hộ Trump phát triển doanh nghiệp trong nước của Mỹ. Đây là một sai lầm của Ma trong việc thăng bằng “tình yêu” giữa Tập Cận Bình và Trump. Điều này, Ma làm không tốt bằng các nhà ngoại giao Việt Nam. Lúc ấy, lão PP đã định cầm điện thoại gọi Ma qua Việt Nam ít nhất sẽ được huấn luyện kỹ năng ngoại giao qua các “chuyên gia” vỉa hè Hà Nội.
Trước áp lực hiện tại, Ma đã nhận rõ nguy cơ và đã nhũn như con chi chi mà giương cờ trắng đầu hàng. Ma nói rằng chỉ cần chính phủ muốn, Ma có thể chuyển giao Ant Group cho họ bất cứ lúc nào. Thật không may, đã quá muộn, dạ dầy của Đảng đã quá lớn nên “đàn kiến - Ant Group” không đủ lót dạ. Cái mà Đảng muốn chén phải là Tập đoàn Alibaba.
ĐCSTQ không sợ Ali khó thu phục, nhưng lo rằng Ali có hàng trăm triệu người đi theo ủng hộ, làm không tốt sẽ gây công phẫn, đe dọa đến chính quyền, vì vậy mọi việc phải làm từ từ, để người dân Trung Quốc dần dần điều chỉnh tâm lý và quen với cách mần thịt các nhà tư bản đỏ của Đảng. Rất có thể, sau khi xóa sổ Ali, sẽ đến lượt Tencent, cứ thế tiếp tục cho đến khi ĐCSTQ được giải tỏa hoàn toàn về những nguy cơ tiềm ẩn.
Đảng Cộng sản vốn là cộng sản, tài sản là của chung, “Thiên Hạ Quy Nhất”. Mọi thứ mà Đảng đã cho đi thì đều có thể lấy lại bất cứ lúc nào, và lễ hội cuồng nhiệt về kinh tế cá nhân đã đến hồi kết. Tương truyền, Jack Ma đã bị hạn chế xuất cảnh, và bây giờ, nếu có thể rút lui hoàn toàn mà không phải ngồi tù như Nhậm Chí Cường thì đã quá là may mắn, có thể nên mổ gà để cảm tạ thần linh được rồi. ( Một tòa án Trung Quốc ngày 22-9 tuyên ông Nhậm Chí Cường - trùm bất động sản Trung Quốc và là người từng chỉ trích thẳng thắn Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình - 18 năm tù vì tội danh "tham nhũng, hối lộ và biển thủ công quỹ". Ủy ban này cho biết ông Nhậm "vi phạm nghiêm trọng kỷ luật và pháp luật", cáo buộc ông làm "mất niềm tin", "không tuân thủ đường lối của Đảng về các vấn đề nguyên tắc quan trọng, bôi nhọ hình ảnh của Đảng và nhà nước cũng như không ngay thẳng, trung thành với Đảng").
Giá cổ phiếu của Ali ở Hoa Kỳ và Hồng Kông đã giảm mạnh, và tài sản của họ đã bốc hơi hai nghìn tỷ đô la Hồng Kông. Liệu Jack Ma có hối hận khi phê phán chế độ ngân hàng nhà nước tại cuộc họp ở Hàng Châu tháng 10 vừa rồi? Lão tin là không. Với sự thông minh của Ma, anh ta từ lâu đã nghe thấy tiếng mài gươm của Đảng. Anh đã nghiệm thấy ngày tận thế của mình từ lâu, và việc chỉ trích này của anh, với ý đồ khiến Đảng nhận ra việc anh ta làm là có ích cho hệ thống ngân hàng và sự phát triển kinh tế trong nước. Từ đó mà Đảng sẽ xét lại, tha thứ, cứ để anh biểu diễn. Lập luận của anh là vậy, nhưng trứng không thể khôn bằng vịt. Cũng như có nhiều kẻ do ghen ghét, bực tức với cách chém gió của lão, thỉnh thoảng như con thiêu thân nhảy vào dậy lão về Đạo, về Hán học, về viết lách. Việc làm như vậy chỉ là dã tràng xe cát biển đông, chỉ mất công vô ích.
Những đại Phú hộ ở Hong Kong sẽ có nỗi lo sợ như Jack Ma không? Lo trước đi là vừa, bởi ĐCSTQ đã bắt đầu tung ra hồ lô để thắt chặt kinh tế tư nhân, thu hồi nguồn tiền “bóc lột” từ xương máu nhân dân. Tương lai đối nội cũng như đối ngoại sẽ gặp khó khăn, ngày tốt đẹp không còn nữa, và ngày mà Đảng sờ gáy các ông lớn ở Hồng Kông cũng không xa. Nên sớm học tỷ Phú Lý Gia Thành mà cao chạy xa bay.
Lão PP từng có suy nghĩ thiển cận rằng, chính phủ ta nên dành một hòn đảo để tập hợp các nhà tư bản, các tinh anh của Hồng Kông sang đó, xây dựng một đặc khu kinh tế Hồng Kông mới, để Trump làm đảo chủ. Như vậy giúp người giúp ta, 700 nông hộ cũng có một chốn đi về “mát mặt anh hào” bởi ngưỡng mộ lão Trump quá xá.
0 comments:
Đăng nhận xét