Tản mạn về xã hội hoá giáo dục
Nhân chuyện trường quốc tế nọ không tiếp tục nhận 40 học sinh do trước đó các phụ huynh này đã có những bất đồng thoả thuận học phí của trường trong mùa dịch Covid vừa qua.
Xã hội hoá giáo dục bất cập như thế nào?
Trước tiên là vấn đề bên trong nội bộ trường, tức là mối quan hệ giữa Hội đồng quản trị - hiệu trưởng. Các trường quốc tế, nữa quốc tế nữa quốc nội, nữa tư nhân nữa nhà nước. Là mô hình chân trong chân
ngoài. Hiệu trưởng chỉ là người làm thuê, giống như thuê CEO. Mục tiêu của hội đồng quản trị là lợi nhuận, hiệu quả trên đầu tư nên hiệu trưởng không hoàn thành thì cũng ra đi như thường. Việc này hay xảy ra mâu thuẫn giữa triết lý giáo dục và triết lý kinh doanh- đầu tư là vậy. Điển hình như đã xảy ra ở đại học H.S, đại học H.V,...Giữa làm vì tiền hay làm vì đam mê.
Thứ 2 là vấn đề giữa nhà trường mà đại diện là hiệu trưởng - và một bên là phụ huynh, học sinh. Covid chỉ là cái kim chích thủng cái mốt quan hệ này mà thôi. Nó tồn tại khắp hệ thống. Covid chỉ làm nhanh, làm chảy tràn ra mà thôi. Do mô hình như đã nói ở trên nên hiệu trưởng chỉ là người đại diện không có quyền gì cả, quyền là hội đồng quản trị. Và nhà trường là nơi cung cấp dịch vụ giáo dục. Bản chất là thế. Nên khi không thoả thuận được giá tiền cung cấp dịch vụ thì nhà trường ra quyết định ngừng cung cấp dịch vụ. Nếu có hỏi hiệu trưởng thì hiệu trưởng nói là đây là quyết định của hội đồng ( quản trị). Thế là có em học sinh giỏi bao năm qua giờ có quyết định không tiếp nhận học tiếp tại trường. Em bị sốc nặng. Cha mẹ phải nghỉ làm ở nhà mà trông em để tránh điều đáng tiếc.
Việc không thoả thuận được giữa nhà trường và phụ huynh nhưng gánh hậu quả chính là những học sinh, những đứa con mà giờ không biết tiếp tục học ở đâu, học như thế nào. Khi êm đẹp thì giáo dục được cung cấp bởi dịch vụ giáo dục, còn khi gặp khúc cua thì giáo dục là một dịch vụ tệ hại.
Hãy suy nghĩ tại sao các quốc gia có nền giao dục tiên tiến, Tại sao họ đều bình đẳng giáo dục đến lớp 12?
Vì họ muốn có sự công bằng trong việc tiếp cận giáo dục của con người trước 18 tuổi. Bằng nguồn tiền ngân sách nhà nước, tức là từ nguồn thu thuế của dân chúng mà đảm bảo cho việc tiếp cận giáo dục công bằng hơn. Nếu có sự cạnh tranh là ở giáo dục đại học. Lúc đó, học sinh đã 18 tuổi. Đã đủ quyền công dân. Có đủ quyền để quyết định chọn dịch vụ giáo dục.
Xã hội hoá giáo dục, xã hội hoá y tế, xã hội hoá hạ tầng giao thông, BOT, ...và còn nhiều xã hội hoá khác vẫn còn đang nhức nhối.
Ps: hình ko liên quan nhưng để cho nó sinh động thoii.
#ndk #giaoduc
Nhân chuyện trường quốc tế nọ không tiếp tục nhận 40 học sinh do trước đó các phụ huynh này đã có những bất đồng thoả thuận học phí của trường trong mùa dịch Covid vừa qua.
Xã hội hoá giáo dục bất cập như thế nào?
Trước tiên là vấn đề bên trong nội bộ trường, tức là mối quan hệ giữa Hội đồng quản trị - hiệu trưởng. Các trường quốc tế, nữa quốc tế nữa quốc nội, nữa tư nhân nữa nhà nước. Là mô hình chân trong chân
ngoài. Hiệu trưởng chỉ là người làm thuê, giống như thuê CEO. Mục tiêu của hội đồng quản trị là lợi nhuận, hiệu quả trên đầu tư nên hiệu trưởng không hoàn thành thì cũng ra đi như thường. Việc này hay xảy ra mâu thuẫn giữa triết lý giáo dục và triết lý kinh doanh- đầu tư là vậy. Điển hình như đã xảy ra ở đại học H.S, đại học H.V,...Giữa làm vì tiền hay làm vì đam mê.
Thứ 2 là vấn đề giữa nhà trường mà đại diện là hiệu trưởng - và một bên là phụ huynh, học sinh. Covid chỉ là cái kim chích thủng cái mốt quan hệ này mà thôi. Nó tồn tại khắp hệ thống. Covid chỉ làm nhanh, làm chảy tràn ra mà thôi. Do mô hình như đã nói ở trên nên hiệu trưởng chỉ là người đại diện không có quyền gì cả, quyền là hội đồng quản trị. Và nhà trường là nơi cung cấp dịch vụ giáo dục. Bản chất là thế. Nên khi không thoả thuận được giá tiền cung cấp dịch vụ thì nhà trường ra quyết định ngừng cung cấp dịch vụ. Nếu có hỏi hiệu trưởng thì hiệu trưởng nói là đây là quyết định của hội đồng ( quản trị). Thế là có em học sinh giỏi bao năm qua giờ có quyết định không tiếp nhận học tiếp tại trường. Em bị sốc nặng. Cha mẹ phải nghỉ làm ở nhà mà trông em để tránh điều đáng tiếc.
Việc không thoả thuận được giữa nhà trường và phụ huynh nhưng gánh hậu quả chính là những học sinh, những đứa con mà giờ không biết tiếp tục học ở đâu, học như thế nào. Khi êm đẹp thì giáo dục được cung cấp bởi dịch vụ giáo dục, còn khi gặp khúc cua thì giáo dục là một dịch vụ tệ hại.
Hãy suy nghĩ tại sao các quốc gia có nền giao dục tiên tiến, Tại sao họ đều bình đẳng giáo dục đến lớp 12?
Vì họ muốn có sự công bằng trong việc tiếp cận giáo dục của con người trước 18 tuổi. Bằng nguồn tiền ngân sách nhà nước, tức là từ nguồn thu thuế của dân chúng mà đảm bảo cho việc tiếp cận giáo dục công bằng hơn. Nếu có sự cạnh tranh là ở giáo dục đại học. Lúc đó, học sinh đã 18 tuổi. Đã đủ quyền công dân. Có đủ quyền để quyết định chọn dịch vụ giáo dục.
Xã hội hoá giáo dục, xã hội hoá y tế, xã hội hoá hạ tầng giao thông, BOT, ...và còn nhiều xã hội hoá khác vẫn còn đang nhức nhối.
Ps: hình ko liên quan nhưng để cho nó sinh động thoii.
#ndk #giaoduc
0 comments:
Đăng nhận xét