Thứ Hai, 24 tháng 3, 2014


Hôm nay là tròn 10 năm cưới + 8 năm làm quen trước đó ! Thời gian như chó chạy qua đồi. 10 năm đó có biết bao thay đổi...
... Anh đã phải dành cái góc đẹp nhất ở trong nhà (nơi dùng để treo đàn) để cho em làm chỗ để đống giầy dép của em..
... Anh đã phải dúi chồng đĩa Rock vào góc tủ để dành chỗ cho chồng đĩa Bằng Kiều và cái con ca sỹ gì gì đấy mặt gẫy như chó nhật và hát thì chua lòm mà em thích...
... Anh đã không còn được đánh rắm thản nhiên trong chăn nữa
... V..v
Anh không hề ân hận với mấy điều trên : Vì đơn giản là Nhạc Rock quá nhẹ nhàng nếu so với tiếng em lúc em cáu - nên anh chả dại !
Mới nị Ba anh trước khi anh lấy vợ đã dặn dò cẩn thận: " Con nhớ lấy lời Ba, Hạnh phúc trong nhà tuỳ thuộc hết vào con - đừng nghe ai thầy dùi hay xui khôn xui dại (kể cả mẹ mày) - Ba cho con 1 chữ này đó là THẦN CHÚ đời con, đó là chữ "SỢ" , con nên biết sợ - ko biết cũng phải giả vờ sợ - "Một người mạnh mẽ là người để người khác đứng trên vai mình, không phải là người giằng co với đàn bà" > Thế nên đàn ông là phải quyết đoán: "SỢ ĐÉO GÌ MÀ KHÔNG SỢ!!!"
Sợ sẽ giúp con qua hoạn nạn để làm được những việc mình thích ... Con ạ !"
Ba dạy đúng là chí lý! (Thoản nào Ba sợ mẹ thế!)
... Nhờ có sợ nên sau mấy năm cắn răng nhường chỗ của mấy cây đàn, giờ con đã có 200m2 diện tích shop đàn với hơn 500 cây đàn
... Nhờ con chịu khó nghe con Phi Nhung suốt một thời gian dài nên giờ con đã có phòng thu âm để thu Album nhạc Rock
... Sau này con sẽ dạy con trai con phải biết "Sợ đéo gì mà không sợ !"
...
Em yêu ! Với tất cả những điều trên, mai em làm ơn đừng đòi quà nữa nhé! Tuổi dậy thì của anh đã qua với những nỗi sợ... Nhân tiện nhân ngày kỷ niệm 10 năm sống trong sợ hãi: hãy tặng anh cây Gibson mầu đỏ 4500 usd mà anh đã gửi link vào email của em.
Hôn em!
Thích ·  · 

0 comments:

Đăng nhận xét